Về Nao Quang
Ngày đó, để thực hiện Dự án cấp điện cho bà con trước Tết, chúng tôi phải ăn ngủ tại chỗ, việc đi lại tập kết vật tư thiết bị điện và điều kiện sinh hoạt cực kỳ khó khăn,… Song bằng quyết tâm, chúng tôi đã hoàn thành sứ mệnh của mình…
Nay đã trải qua 7 năm, chúng tôi mới có dịp về thăm lại vùng đất này và không khỏi bồi hồi khi nhớ lại những những ngày đầu thi công đường dây cấp điện cho vùng đất xa xôi này… Tôi xin được ghi lại cảm xúc qua mấy dòng thơ, những hình ảnh năm xưa và bây giờ… qua bài thơ "Về Nao Quang":
Bảy năm rồi… Em vẫn đợi chờ sao?
Cuối con đường đầy hoa thơm nông trại
Vườn mắc-ca vươn mình trong nắng gọi
Đồi chè xanh bát ngát tận chân trời…
Giữa mùa đông rừng cây thông rét mướt
Chân ngâm bùn, tay ta kéo đường dây
Sức trai ta dâng hiến giữa đất này
Đem ánh sáng thắp lên từng hy vọng
Chợt một ngày cuối Đông năm Dậu
Bỗng bừng lên ánh sáng điện quốc gia
Vui nô nức bản làng xa mở hội
Ôm chặt nhau vui quá… mà rưng rưng!
Nay về lại tìm em thơ bé bỏng
Nàng Bơ Lang! Ôi… Đã lớn nhường này!
Em khẽ bảo… Anh chưa về! Cứ đợi!!!
Đợi mùi hương trên vai áo nồng nàn…
Đất Nao Quang nắng nỏ ngập tràn
Người vẫn vậy, tình nhân dân ấm áp
Hình ảnh quê hương thay đổi diện mạo sau khi có lưới điện:
Những đồi chè xanh (ảnh: PCLĐ)

Vườn cà phê…(ảnh: PCLĐ)

Vươn sức sống trong nắng tỏa mùi thơm nông trại (ảnh: PCLĐ)

Em bé người Châu Mạ (ảnh: PCLĐ)
